hãy chải tóc tôi bằng những ngón tay em
thời gian khựng. đứng.
hãy bịt mắt tôi bằng chiếc áo lót của em
dệt bởi sợi ân, nghĩa kim cang.
hãy dán miệng tôi bằng ngực em
bơ vơ thời bỏ sữa.
nhưng,
đừng xiết cổ tôi bằng mọi mất tích.
hãy treo cổ tôi trên đỉnh ngọn, trời
bằng những bài thơ tôi chưa viết xuống.
nhưng,
em biết tôi cất giấu chúng chỗ nào,
nơi cõi, khác.